Chúng ta luôn mong muốn rằng mình sẽ có một cuộc sống an nhàn, thư thái, phấn đấu làm việc, lao động cả đời cũng là để hướng tới mục tiêu này. Nhưng đã bao giờ chúng ta định nghĩa xem “Cuộc sống an nhàn là gì?” hay chưa? Chắc hẳn sẽ có rất nhiều định nghĩa về một cuộc sống an nhàn.

Với một bác sĩ, cuộc sống an nhàn được định nghĩa bằng việc không còn phải tất bật thăm khám cho một hàng dài bệnh nhân mỗi ngày. An nhàn là khi bệnh nhân của họ trở lại sau một đợt điều trị với những tiến triển tích cực. Hay đơn giản, an nhàn với họ là hàng ngày được về ăn với gia đình những bữa cơm giản dị, vợ chồng cũng nhau bảo ban con cái học hành.
Với đồng chí công an, cuộc sống an nhàn sẽ là một cuộc sống không còn tội phạm, không còn những tệ nạn, để người người, nhà nhà làm việc, học tập trong xã hội bình an.
Cuộc sống an nhàn với một cô lao công lại được định nghĩa khác. Cô chẳng mong muốn gì hơn đường phố sẽ ít rác thải hơn, mọi người cùng nhau chung tay xây dựng ý thức cộng đồng tốt hơn. Và công việc của cô có thể hoàn thành sớm một chút để được nghỉ ngơi, chăm lo cho gia đình.
Nhưng cũng sẽ có không ít người định nghĩa sự an nhàn là một cuộc sống vô lo vô nghĩ, không cần lao động, có thật nhiều tiền để chi tiêu thỏa thích, du lịch đó đây.
Chung quy lại, không có một định nghĩa chính xác nào cho sự an nhàn. Sự an nhàn phụ thuộc vào nhu cầu của mỗi cá nhân trong xã hội.

Gần đây chúng ta được nghe nhiều đến câu chuyện về bà cụ hơn 80 tuổi ở Thanh Hóa xin thoát nghèo. Bà cụ nằm trong danh sách những hộ gia đình nghèo tại địa phương cũng khá lâu. Nhưng cũng hơn một năm nay, cụ kiên trì đạp xe lên Ủy ban Nhân dân xã để xin thoát nghèo.
Cụ bà hơn 80 tuổi sống một mình, không có lương hưu, vẫn tự chăn nuôi, lao động chân tay để kiếm tiền chăm lo cho đời sống, thậm chí còn đi giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn hơn mình.
Nhiều người trong chúng ta sẽ thấy thương cụ vất vả, ở cái tuổi đáng ra nên được nghỉ ngơi, được con cháu phụng dưỡng thì cụ vẫn một mình và miệt mài, hăng say lao động. Nhưng đó là cái nhìn của chúng ta, những người đứng ngoài câu chuyện. Còn cụ, cụ lại thấy đó là cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc vì cụ còn mạnh khỏe, còn có thể tự chăm lo cho bản thân, không phải là gánh nặng của con cháu, của xã hội. Cụ hài lòng với cuộc sống có phần “vất vả” ấy. Và chắc chắn đây là một cuộc sống mà cụ mong ước, một cuộc sống vui vẻ, tự do tự tại.
Thực chất, an nhàn vốn không phải điểm đến cuối cùng để khi đạt được nó rồi, chúng ta sẽ buông bỏ được mọi thứ. An nhàn là một quá trình, chúng ta cảm nhận sự an nhàn trong quá trình phấn đấu, hãy sống chậm lại một chút, lắng nghe, cảm nhận và chia sẻ. An nhàn hay không sẽ do suy nghĩ của mỗi cá nhân quyết định.
Để có được cuộc sống an nhàn, bạn cần phải thay đổi thói quen suy nghĩ tích cực và rèn luyện chúng mỗi ngày.
Duy trì thói quen suy nghĩ tích cực để hướng đến "cuộc sống an nhàn".
Sống chậm lại để yêu thương nhiều hơn: Mỗi người sinh ra đã có một nghĩa vụ, một vai trò với xã hội. Nếu một ngày bạn thấy bản thân mệt mỏi với công việc, với vai trò của mình, hãy nghỉ ngơi. Hãy dành cho bản thân những giây phút được sống chậm, được thư giãn bên gia đình, bạn bè.
Luôn suy nghĩ tích cực để lan tỏa năng lượng tốt đẹp: Hãy luôn sống với suy nghĩ tích cực, hướng tới những điều tốt đẹp, buông bỏ những tham vọng quá lớn, ngưng chạy theo những xa hoa phù phiếm.
Không so sánh với cuộc sống của người khác: Mỗi cuộc đời là một màu sắc riêng của cuộc sống, chúng ta không thể so sánh và mong muốn cuộc đời của mình sẽ giống với cuộc đời của ai đó. Hãy luôn là chính mình và là một màu sắc khác biệt.
Luôn yêu thương và giúp đỡ mọi người: Sống cho bản thân thôi là chưa đủ, hãy luôn chia sẻ tình yêu thương ấy với mọi người xung quanh. Người với người sống để yêu thương nhau!
Nhịp sống ngoài kia vẫn hối hả mỗi ngày, bạn không thể đứng yên để chờ đợi sự an nhàn. Hãy vận động, hãy cống hiến nhưng cũng đừng quên phải hưởng thụ và tạo ra những niềm vui mỗi ngày cho cuộc sống thêm ý nghĩa. Chúc bạn một đời an yên!